Phó Thịnh liếc Tô Ảnh một cái, nói: “Xem cô biểu hiện nỗ lực như vậy, vậy nếm thử đi.”
Vừa dứt lời, Phó Thịnh nhấc chân đi vào nhà ăn.
Tô Ảnh chân ngắn, theo không kịp bước chân Phó Thịnh.
Chờ Tô Ảnh đi đến nhà ăn, Phó Thịnh đã ngồi ở trên ghế, không chút khách khí gắp một quả ớt cay đẹp đẽ cho vào trong miệng, mồm to nhai lên.
Tô Ảnh vừa định nhắc nhở Phó Thịnh ớt cay này thật sự quá cay, không thể một ngụm ăn luôn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây