Dưới sự chờ mong ngày đêm của mọi người, cuối cùng ngày hôn lễ cũng đã đến.
Một đám người vui vẻ tới chúc mừng, trò chuyện một chút rồi nhanh chóng đi vào tiệc cưới.
Sau đó món ăn của Tô gia được mang lên, ai cũng tỏ ra hâm mộ muốn nổi điên.
“Ôi, lần cuối tôi được ăn món ăn của Tô gia, là từ mười năm trước.” Một doanh nhân cảm khái nói: “Đó còn là nhờ được dựa hơi bạn, mời được đầu bếp là ông Tô Chân. Bữa tiệc đó ròng rã một ngày, từ buổi sáng đến tối. Mỗi món ăn chỉ có một chút, nhưng lại ngon đến nỗi đọng lại vô vàn hương vị trong miệng người ta. Từ đó về sau, Tô lão tiên sinh rất ít nhận hoạt động như vậy, muốn ăn cũng không ăn được!”
“Anh như vậy đã khiến người khác rất hâm mộ rồi đấy biết không? Tôi còn thảm hại hơn. Tôi là vì trong lúc vô tình nếm thử được hộp đồ ngọt bạn tôi mang về, trong nháy mắt bị hương vị đó chinh phục! Tôi chưa từng ăn món ngọt nào ngon như vậy. Kết quả bạn tôi nói cho tôi, món ngọt chỉ là món bình thường nhất trong ẩm thực Tô gia, khiến người ta nhớ nhung nhất vẫn là món ăn chính của Tô gia. Chỉ cần là người từng được ăn món của Tô gia, đời này không ai có thể quên!” Một doanh nhân bụng phệ phụ họa nói: “Cho nên nghe nói con gái của ông Tô Chân sắp được gả vào Diêu gia, nói gì tôi cũng phải đến chúc mừng, không vì cầu được Diêu Tứ gia ưu ái, chỉ cầu được thử tay nghề của ông cụ Tô đã vô cùng thỏa mãn rồi!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây