Ninh Y Giai cầm điện thoại, cười giả lả: “Tiểu Ngư, cậu giúp mình như vậy, mình không biết nên báo đáp cậu thé nào đây.”
“Báo đáp? Không cần đâu.” ngược lại Mạnh Tiểu Ngư rất thẳng thắn: “Chẳng qua là mình có cùng mục đích với cậu thôi. Cho nên, mình làm vậy cũng là vì chính mình.”
Nghe thấy Mạnh Tiểu Ngư nói như vậy, cuối cùng nụ cười của Ninh Y Giai cũng chân thành tha thiết hơn mấy phần: “Hi vọng những lời cậu nói đều là lời trong lòng cậu.”
Sau khi cúp điện thoại xong, Mạnh Tiểu Ngư tiếp tục cười lạnh một tiếng: “Ngu xuẩn!”
Hiện tại thái độ của Ninh Y Giai đối với cô ta không còn tốt như trước nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây