Phó Cạnh Chu rất vui mừng: “Từ nhỏ con đã rất hiểu chuyện, dĩ nhiên cha rất yên tâm về con.”
“Vậy con đi phòng bếp xem sao trước.” Phó Thịnh nhớ Tô Ảnh, lên tiếng chào cha mình, rồi xoay người chạy mất.
Phó Cạnh Chu nhìn bóng lưng con trai, bất đắc dĩ lắc đầu.
Không phải là ông không muốn quản chuyện trong nhà, thật sự là, bận không quản nổi a!
Hiện tại tình tình quốc tế ngày càng phức tạp, nội dung ông phụ trách cũng càng lúc càng nhiều, hôm nào cũng bận rộn đến nỗi không thấy bóng người.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây