Còn nữa, hôm nay Ninh Y Giai mang đến cho anh một cảm giác, vừa xa lạ vừa quen thuộc, như thể đã từng thấy từ mấy năm trước.
Tô Ảnh nhận ra Phó Thịnh như có điều suy nghĩ, vô thức hỏi: “Sao vậy?”
“Không có gì, đi thôi.” Phó Thịnh đè nén nỗi lòng, dẫn theo Tô Ảnh về nhà.
Ninh Y Giai rời đi từng bước một, nước mắt trên mặt bị gió thổi khô.
Biểu cảm trên mặt cô ta dần thu lại, trở nên không còn cảm xúc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây