Suốt bữa ăn, Phó Thịnh nghe bà ngoại mình khen ngợi Annette mười lăm lần, khen ngợi tay nghề nấu nướng của cô mười một lần, khen ngợi tính cách của Annette hai mươi lần.
Bữa cơm này Phó Thịnh không thể làm gì.
Dường như Annette cũng rất bất đắc dĩ, chỉ mang theo áy náy mỉm cười với Phó Thịnh.
Phó Thịnh nhấp nhổm phụ họa lời của bà cụ Hướng gia, ngón tay vô ý sờ điện thoại di động.
Đột nhiên ánh mắt anh chuyển ra ngoài cửa sổ, lẩm nhẩm nói một câu: “Tuyết rơi rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây