Ninh Y Giai cũng không nghĩ nhiều, thuận miệng trả lời: “Haizz, còn có thể thế nào? Mình ở nước ngoài cũng có làm được gì đâu, đến bằng tốt nghiệp còn chưa lấy vào tay. Phiền chết đi được! Đại học ở nước ngoài không giống trong nước, học phần không đủ là không đủ điều kiện tốt nghiệp, mình bị trượt mấy môn liền. Vốn bảo anh Phó Thịnh nói giúp, với thực lực và mối quan hệ của anh ấy, tìm bừa một người giúp mình lấy bằng tốt nghiệp, không thì liên hệ với trường mua bằng cũng được, nhưng anh ấy lại cương quyết không đồng ý. Trừ mấy chuyện đó ra, cuộc sống cũng coi như thoải mái.”
Ninh Y Giai đặt chiếc túi Hermes bạch kim yêu quý của mình xuống ghế, lại nói: “Dù gì anh Phó Thịnh cũng cho mình không ít tiền, vẫn có thể sống thoải mái. Trong nhà có giúp việc, không phải lo cơm ba bữa, ra cửa cũng có xe đưa xe đón, không thì mình cũng tự lái xe riêng. Trên căn bản, trừ đồ ăn bên đó không ngon ra, mọi thứ đều rất tốt. Ai, Tiểu Ngư, chẳng lẽ cậu muốn ra nước ngoài sao?”
Mạnh Tiểu Ngư cười đáp: “Mình cũng đang có ý ra nước ngoài du lịch, nghe cậu vừa nói vậy, mình lại cảm thấy trong nước vẫn tốt nhất.”
Ninh Y Giai cười nói: “Còn không phải sao? Nếu như không phải mình không hồi phục tốt... à, nếu không phải sức khỏe mình không tốt, mình đã về từ lâu rồi, vẫn là trong nước thoải mái nhất. Nước Z chúng ta cũng là một trong những cường quốc trên thế giới. Ra ngoài vui đùa một chút cũng vui, nhưng để mà ở lâu dài, trong nước vẫn tốt nhất.”
“Đúng không, mình cũng nghĩ thế.” Mạnh Tiểu Ngư giả vờ lơ đãng hỏi: “Vậy gần đây cậu với Phó Thịnh thế nào rồi? Mình thấy anh ta tốt với cậu như thế mà, xem cậu không khác gì em gái ruột.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây