“A Tự, em ...” Mạnh Tiểu Ngư đầu tiên là kinh ngạc vui mừng nghênh đón, nhưng còn chưa dứt lời đã bị Diệp Tự lạnh lùng cắt đứt: “Hãy gọi tôi là Diệp đại thiếu!”
Mạnh Tiểu Ngư khựng lại, nụ cười trên mặt cũng cứng đơ, nhìn chằm chằm Diệp Tự: “Anh có ý gì? Định tính sổ với em? Tính cái gì? Tính với ai?”
Diệp Tự phất tay, những người còn lại lập tức lui ra, trong phòng chỉ còn lại một mình anh và Mạnh Tiểu Ngư.
Mạnh Tiểu Ngư nhìn chằm chằm Diệp Tự.
Cô ta từng mong ước được ở riêng với Diệp Tự vô số lần, hôm nay rốt cuộc được như nguyện, nhưng bầu không khí lại lúng túng nhường này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây