Nụ cười của Tô Ảnh chân thành tha thiết mấy phần: “Cảm ơn chú Chu.”
Tô Như Quân cũng có mấy phần ngượng ngùng nói: “Anh xem anh đấy, luôn mua đồ cho mấy đứa nhỏ. Tô Ảnh cũng lớn như vậy, có thể tự mình kiếm tiền, lợi nhuận của một ca khúc mấy chục vạn đấy! Những thứ này, em cũng không mua cho nó.”
Nụ cười của chú Chu vẫn ôn hòa, lễ phép như vậy: “Chỉ một ít đồ không sao đâu, đứa nhỏ thích là được rồi. Anh đồi này không kết hôn cũng không có con, anh xem Tô Ảnh như con gái của mình vậy. Anh cũng biết, điều kiện của anh không tốt, không xứng với em. Anh chỉ là muốn dùng thân phận của một người chú, thương đứa nhỏ mấy phần thôi.”
Ngón tay của Tô Như Quân và Tô Ảnh đồng thời dừng lại!
Lão Chu người này quá tốt rồi!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây