Rốt cuộc Tô Ảnh không nằm yên được nữa, lập tức ngồi bật dây, cứ như vậy nhìn chằm chằm vào Ninh Y Giai: “Tôi biết cô nói những lời này cho tôi nghe là có mục đích gì. Ninh Y Giai, Tô Ảnh tôi rất ít khi nổi giận với người khác, nhưng điều đó không có nghĩa là Tô Ảnh không tức giận.”
Ninh Y Giai lập tức làm ra vẻ sợ sệt: “Vậy cô muốn thế nào?”
“Cô! ...” Tô Ảnh lập tức vén chăn lên, nói: “Xin lỗi, tôi có thói quen ngủ một mình, không quen ngủ chung hai người trong một căn phòng, tôi sẽ đi thuê phòng khác! Cô ở đây muốn làm gì thì tùy!”
Nói xong, Tô Ảnh nổi giận đùng đùng mặc quần áo tử tế vào chuẩn bị rời đi.
Tô Ảnh vừa đi tới cửa, Ninh Y Giai đã ngăn cản Tô Ảnh lại, đanh đá nói: “Cô không được đi! Cô đi rồi, tôi nói cho ai nghe?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây