“Giải quyết xong rồi?” Tô Ảnh vừa ăn vừa cười.
Mẫn Chỉ cũng nhận lấy chiếc thìa được trợ lý đưa tới, ăn món tráng miệng, rồi mới trả lời: “Cuối cùng mình đã biết, trước kia lúc mình đuổi theo Sầm Yến Hành, trong lòng ấy ấy có cảm giác thế nào. Bây giờ nghĩ lại, cũng may là mình không làm khó coi quá.”
Nghe Mẫn Chỉ tự chế giễu mình, Tô Ảnh không nhịn được hỏi: “Mười năm, nói buông xuống là thật sự buông xuống được?”
Mẫn Chỉ cười khổ nói: “Làm sao có thể? Nói là mình từ bỏ Sầm Yến Hành, không bằng nói là mình từ bỏ chính mình. Mười năm, mình không cảm thông cho bất kỳ ai, chỉ cảm thông cho chính bản thân mình. Sau đó mình mới hiểu được, cảm xúc này chẳng có ý nghĩa gì cả.”
“Nhưng Sầm Yến Hành đã quay đầu lại rồi.” Tô Ảnh cố tình trêu ghẹo, nháy nháy mắt với Mẫn Chỉ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây