Tô Ảnh khẽ cười nói: “Đây chính là duyên phận! Mời ngồi!”
Mạnh Tiểu Ngư ít nhiều cảm thấy không được tự nhiên cho lắm, nhưng Ninh Y Giai chẳng coi ai ra gì ngồi ở đối diện Tô Ảnh.
Mạnh Tiểu Ngư giơ tay lên nhẹ nhàng vuốt sợi tóc rối trên trán, ra vẻ không biết gì cả, nói: “Cậu cũng tới đây à. Sớm biết vậy, tôi đã gọi cậu cùng đi dạo phố rồi! Giai Giai nói là nhàm chán, chưa quen được với cuộc sống ở đây, cũng không có ai nói chuyện. Đúng lúc dạo này tôi cũng rảnh rỗi, nên rủ cô ấy ra ngoài chơi.”
Tô Ảnh thấy Mạnh Tiểu Ngư đang giải thích quan hệ giữa cô ta và Ninh Y Giai với mình, chỉ mỉm cười.
Lời giải thích này đủ có chủ ý.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây