Nhưng những nhân viên phục vụ này không tỏ bất cứ thái độ gì, quy quy củ củ bưng ly nước trái cây tới cho Tô Ảnh.
Không bao lâu sau, có người lên sân khấu nhảy nhót.
Người phía trên nhảy điệu nhảy bốc lửa, người phía dưới điên cuồng gào thét.
Tô Ảnh quay đầu nói với Mẫn Chỉ: “Cậu nói xem, bọn họ lăn lộn ở đây hàng ngày, có ý nghĩa gì không?”
“Có người sống, còn không bằng chết.” Mẫn Chỉ bình tĩnh trả lời: “Không tìm được mục tiêu của cuộc đời, thì có sống cũng không bằng chết. Nếu sống không bằng chết, vậy đành phải tìm con đường nào đó để làm tê liệt cảm xúc thôi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây