Đến khi xem xong, Ngu Đình Huyên lập tức đứng lên, sắc mặt hết xanh lại trắng, tay để ra sau lưng.
“Sao vậy?” Diêu Nhị thiếu biết rồi còn hỏi.
“Không có gì.” Ngu Đình Huyên trầm mặt xuống: “Em còn có chút việc, em đi về trước đây. Hôm khác lại nói chuyện với anh.”
“Có cần anh giúp gì không?” Diêu Nhị thiếu hỏi.
“Anh giúp em nói với Tô Ảnh và Triệu gia một tiếng, em đi trước đây!” Ngu Đình Huyên nói xong, xách túi xoay người rời đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây