“Cô ấy là chị dâu em, em phải gọi cô ấy một tiếng chị dâu, cô Tô cái gì mà cô Tô?” Phó Thịnh uốn nắn xưng hô của Ninh Y Giai lần nữa.
Ninh Y Giai lại có ý khác: “Nếu như cô ta không phải con gái Tô gia, có thể gọi một tiếng Tô tiểu thư. Nhưng cô ta không phải. Hiện tại chỉ là người đính hôn với anh, còn chưa kết hôn, em không thèm gọi chị dâu đấy! Gọi cô ta một tiếng cô Tô, đã là cất nhắc cô ta rồi được không?”
Sắc mặt Phó Thịnh trầm xuống.
Ninh Y Giai lập tức lấy hơi nói: “Anh, anh rể! Em biết rõ cô ta là người cướp vị trí của chị em, làm sao em có thể không có ý kiến gì với cô ta được? Anh đang làm khó em sao? Chị em mới đi tám năm, anh đã thích người khác, em làm em gái, chẳng lẽ không thể lên tiếng thay chị mình được sao?”
Nói xong, vành mắt Ninh Y Giai lập tức đỏ lên: “Thế nhưng em lại không thể ngăn cản anh không cho anh kết hôn. Em ngoại trừ làm chút chuyện nhỏ này vì chị ruột của mình ra, em còn có thể làm được gì?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây