“Để nói sau đi.” Tô Như Quân nhàn nhạt trả lời: “Con người của Chu đại ca đúng là rất tốt. Thế nhưng là người tốt, không có nghĩa là có thể gả. Bây giờ mẹ chỉ lo lắng cho con, chờ con và Phó Thịnh kết hôn có con, mẹ giúp hai đứa chăm con, rồi nói chuyện của mẹ sau đi.”
Nói xong, Tô Như Quân xoay người rời đi.
Tô Ảnh bất đắc dĩ nhún vai.
Chờ mình có con, vậy phải đến lúc nào chứ?
Mình và Phó Thịnh... Còn chưa kết hôn mà!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây