Diêu nhị thiếu cười cười xấu hổ, nói: “Đây là hai việc khác nhau mà. Đương nhiên, vị trí nhị thiếu phu nhân Diêu gia vẫn luôn trống không. Nếu như em bằng lòng, anh có thể cầu hôn bất cứ lúc nào.”
“Không cần! Tuyệt đối đừng để dành! Hãy mau tặng cho người khác đo!” Ngu Đình Huyên không cần suy nghĩ, lập tức trả lời: “Tôi kiên quyết không dây vào vũng nước đục Diêu gia đâu! Nếu tôi không mở to mắt thông gia chính trị với anh, mới gọi nghĩ quẩn. Dùng cả đời để diễn kịch với anh ư? Đừng có hòng!”
Nói xong câu đó, Ngu Đình Huyên xoay người rời đi, không hề dừng lại.
Diêu nhị thiếu nhìn theo bóng dáng của Ngu Đình Huyên, trong nháy mắt đôi mắt tĩnh mịch đi mấy phần.
Ngu Đình Huyên, em cho rằng anh có thể đẩy anh được cả đời sao?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây