“Dĩ nhiên là không dễ chịu gì rồi.” Phó Thịnh khẽ nở nụ cười: “Lần này Diêu gia đã phá rối nhà mẹ đẻ của Tô phu nhân, không bao lâu, nhất định sẽ phá sản. Nếu như không phải là vì để Tô Như Thiến sống càng khổ sở hơn, Mao gia đã sớm bị chơi xong rồi. Có điều đã xem phim thì phải xem từ từ, lập tức bị chơi chết rồi, thì sẽ không còn gì thú vị nữa.”
Thìa trong tay Tô Ảnh rơi cạch xuống bát, trơ mắt nhìn Phó Thịnh: “Anh biết cặn kẽ như vậy, anh thật sự không nhúng tay sao?”
“Đương nhiên.” Phó Thịnh anh tuấn nhướng mày: “Chồng em là ai chứ?”
Tô Ảnh tự dưng thở phào, sau đó lại khó hiểu xoắn xuýt.
Mẹ ơi!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây