Phó Thịnh không nhịn được nhếch khóe môi, anh nghe hiểu giọng hát của Tô Ảnh, cũng nghe hiểu tiếng lòng của cô.
Anh biết, Tô Ảnh đang mượn bài hát này, biểu đạt tình ý đối với mình.
Tỉnh cảm anh yêu em, vừa khéo em cũng yêu anh, còn ngọt hơn cả mật.
Cái ngọt của Phó Thịnh, là cảm thấy đời này cứ thế chậm rãi chậm rãi già đi cùng Tô Ảnh, chính là hạnh phúc lớn nhất!
Diệp Tự ngồi bên người Phó Thịnh, đôi mắt lấp loáng ánh nước, cuối cùng chớp mắt mấy cái, cố nén nước mắt
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây