“Lần đầu tiên gặp cậu, mình hâm mộ cậu biết bao nhiêu.” Ánh mắt Mẫn Chỉ mê ly nhìn Tô Ảnh: “Cậu đi theo bên người Phó Thịnh, tuy rằng cung kính nhưng mình nhìn ra được cậu phản kháng với vận mệnh của mình. Sở dĩ cậu cung kính với Phó Thịnh không phải vì cậu nghe theo vận mệnh mà là vì thù lao. Lúc ấy mình biết nếu có một ngày cậu và Phó Thịnh không nảy sinh tình cảm, chỉ cần hết hợp đồng, cậu tuyệt đối sẽ không lưu luyến rời đi, tuyệt đối sẽ không quyến luyến thế giới phồn hoa này.”
Tô Ảnh im lặng, cô thật sự nghĩ như vậy.
Ngay từ đầu đi theo Phó Thịnh làm trợ lý cho anh, cô cũng có tính toán như vậy.
Cuộc sống có xa hoa thì như thế nào?
Không liên quan gì tới cô hết.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây