Phó Thịnh biết ý của Tô Ảnh, lập tức sờ trán cô một cái, nói: “Chuyện tình của bọn họ, em cũng đừng quan tâm. Cho dù là Diêu nhị thiếu hay Ngu Đình Huyên, trong lòng họ đều có giới hạn.”
Tô Ảnh thở dài một tiếng, biết Phó Thịnh nói có lý.
Phó Thịnh ôm Tô Ảnh, cắn nhẹ lỗ tai cô: “Xem ra là gần đây anh đúng là lười biếng, để cho vị hôn thê của anh có thời gian đi lo lắng hôn sự của người khác. Nếu như có tinh thần như vậy, chi bằng tính toán cho hôn lễ của chúng ta một chút.”
Lỗ tai Tô Ảnh xoẹt một cái liền đỏ lên.
Người này, đang nói chuyện hay như vậy, sao đột nhiên lại chuyển sang hôn lễ rồi?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây