Tô Ảnh bình tĩnh lặp lại lần nữa: “Mình cũng vừa mới biết, Điền Mỹ Hòa lắc mình biến thành con gái Diêu gia nhận nuôi, cũng là đại tiểu thư duy nhất trước mắt của Diêu gia.”
Ngu Đình Huyên lập tức cười xùy: “Cô ta là đại tiểu thư cái nỗi gì? Họ còn không được đổi! Diêu gia sẽ không dễ dàng lẫn lộn huyết thống vậy đâu! Mặc dù Diêu Tứ thiếu là con nuôi, lại đường đường chính chính lên gia phả và có dòng họ của gia tộc Diêu, đây mới là được Diêu gia công nhận. Điền Mỹ Hòa, giữa đường được gọi là đại tiểu thư, cũng chỉ bình thường thôi. Yên tâm đi, Diêu gia nắm chắc tâm lý rồi.”
Tô Ảnh khẽ nở nụ cười: “Mình có gì mà không yên lòng? Ngược lại mình không cảm thấy trên thế giới này có người có thể đánh thắng được cậu. Mình chỉ nhắc nhở cậu một câu, nếu như cậu có dính dáng đến Diêu nhị thiếu, tương lai chắc chắn cũng sẽ không thoát khỏi liên quan đến Điền Mỹ Hòa.”
Tô Ảnh nói đến đây, lại mở miệng nói: “Không phải mình cố ý nói xấu cô ta. Mà là con người cô ta đã hỏng từ bản chất rồi. Minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng, mình đang nhắc nhở cậu thôi.”
Ngu Đình Huyên cười xùy một tiếng, nói; “Yên tâm đi! Mấy thủ đoạn vặt của Điền Mỹ Hòa cách đấu đá thật sự xa lắm. Đứng trước mặt thực lực tuyệt đối, tất cả thủ đoạn đều là uổng công.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây