Tô Ảnh đột nhiên trợn to mắt: “Cậu tiếp tục đi, bây giờ mình rất muốn biết chuyện cậu tìm đường chết.”
Trên mặt Ngu Đình Huyên càng thêm lúng túng, tiếp tục nói: “Này, đừng nói nữa. Mình cũng bị người ta lừa mà! Nếu không, sao bây giờ mình có thể lạnh lùng như vậy? Đây là kinh nghiệm do từng bị lừa đấy.”
Ngu Đình Huyên lúng túng sờ sờ khuôn mặt, tiếp tục nói: “Sau đó mình đi thay cô gái đó nha, vốn muốn thay cô gái đó bênh vực kẻ yếu. Kết quả... xảy ra chuyện.”
Tô Ảnh sờ cằm, gật đầu như giã tỏi: “Mình hiểu mình hiểu, giống như Tiểu Yến Tử ngốc nghếch thay thế cướp cô dâu, sau đó trộm tài sản của đối phương.”
“Ách, mình còn ngốc hơn cả vậy nữa cơ.” Ngu Đình Huyên hiếm lắm mới phê bình bản thân một chút, tiếp tục nói: “Thật ra nhà trai người ta cũng không hề muốn kết hôn với cô gái đó, là trong nhà cô gái đó tự mình đa tình, ép con gái mình gả đi. A không, không phải gả đi, là tự tiến cử. Thế nhưng mình không biết nha, mình tưởng người đàn ông đó không biết xấu hổ, định bức con gái nhà lành làm kỹ nữ, sau đó liền xông vào trong phòng của anh ta, ẩn núp. Chờ đến buổi tối, mình trả thù thay cô gái đó, thuận tay đánh ngất xỉu anh ta. Vẫn chưa hết, mình còn lột sạch người anh ta...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây