Khóe mắt của Hồ Tam nương nhìn qua nam chính, không chút do dự thoát khỏi tay của Lâm Lạc, lạnh lẽo quả quyết nói: “Thật sao? Vậy đúng là quá đáng tiếc! Hồ Tam nương em, trước giờ chưa từng yêu anh!”
Lâm Lạc như bị đả kích nặng nề, cơ thể chao đảo một cái, trên khuôn mặt anh tuấn tuyệt luân hiện lên vẻ tuyệt vọng và không cam lòng.
“Thật sao?” Lâm Lạc ôm ngực, nơi đó nhói đau, khiến anh gần như không thể thở nổi: “Thì ra tất cả đều là anh tự mình đa tình. Biểu muội, nếu như đây là con đường em muốn, anh sẽ thành toàn cho em.”
Nói xong, Lâm Lạc quay người rời đi.
Ống kính đi theo vẻ mặt của Lâm Lạc, rõ ràng bắt được hốc mắt Lâm Lạc ẩn chứa hơi nước của ống kính.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây