Tô Ảnh nhéo mạnh gương mặt của Mạnh Tiểu Ngư, Mạnh Tiểu Ngư kêu oai oái: “Đây là sự thực, là sự thực, không phải đang nằm mơ!”
Tô Ảnh bất đắc dĩ gật đầu: “Vâng vâng vâng, đây là sự thực, không phải nằm mơ!”
Mạnh Tiểu Ngư ôm lấy Tô Ảnh, kích động đến nỗi cả người run rẩy: “Tôi thật sự rất vui, Tô Ảnh, cô cũng vui thay cho tôi, đúng không?”
Tô Ảnh không biết vì sao, đáy lòng hiện dâng lên chút khổ sở.
Chính cô cũng không rõ rốt cuộc vì sao mình lại khổ sở.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây