Lúc này, Diệp Tự đã cố gắng bình phục lại tất cả tâm tình, anh khống chế ngón tay của mình không còn run rẩy, chậm rãi ngẩng đầu, đáy mắt đã không còn cảm xúc khác, nhẹ nhàng mở miệng nói: “Chính thức giới thiệu bản thân một chút. Tôi tên Diệp Tự, cũng là Tự Thuyết Phong Nguyệt.”
Tô Ảnh há to miệng lần nữa, nói: “Anh Phong Nguyệt... A không, Diệp thiếu, thật sự xin lỗi. Trước kia tôi không biết thân phận của anh...”
Diệp Tự nhẹ nhàng đưa tay bắt tay với Tô Ảnh, ngón tay chạm vào lòng bàn tay mượt mà của Tô Ảnh, cảm giác ấm áp theo sự tiếp xúc với cô mà truyền đến đáy lòng, Diệp Tự đột nhiên cảm giác mình và đối phương, bị ngăn cách bởi hai thế giới.
Chỉ là một nháy mắt.
Một bên là Thiên Đường, một bên là Địa Ngục.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây