Ánh mắt của Phó dần trở nên thâm thúy hơn, trầm thấp nói, mang theo sự quyến rũ: “Tô Ảnh, em có biết, anh chưa từng khoan dung với người nào như thế này chưa…”
Nói xong, Phó Thịnh đột nhiên ôm lấy Tô Ảnh, không do dự cúi đầu hôn lên môi cô.
Lần này, anh không hôn trộm nữa, mà quang minh chính đại hôn cô.
Nụ hôn này bá đạo lại dịu dàng, Tô Ảnh không thể tránh né, cũng không thể lui được.
Mới đầu, Phó Thịnh chỉ muốn thu chút lợi tức, nhưng nụ hôn này làm anh không thể khống chế được mình, không do dự hôn sâu hơn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây