“Nhưng ẩm thực Tô gia đã làm được. Sau đó bà về nhà dựa theo công thức của Tô gia mà thực hiện, lại phát hiện ra dù làm như thế nào, cũng không thể làm giống như hương vị của Tô Duy Dân. Sau nữa, bà mới hiểu, tuy rằng nguyên liệu nấu ăn của Tô gia quan trọng, nhưng quan trọng nhất vẫn là cách pha chế gia vị kia. Nói cách khác, sách dạy nấu ăn của Tô gia thực chất chỉ là hình thể, cách phối gia vị của Tô gia mới là thần kì. Đồ ăn Tô gia có đủ hình thể và hương vị, mới là ẩm thực chính thống của Tô gia.”
“Tô Duy Tân có con trai, gọi là Tô Tập, hiện là thành viên trong gia đình hiện tại. Tô Tập có con trai, gọi là Tô Thực. Tô Thực không có con, nhận nuôi một đứa con gái, gọi là Tô Như Thiến.” Phó lão phu nhân nói rõ quan hệ của Tô gia.
Phó Thịnh gật đầu, tỏ vẻ đã biết.
“Năm đó vụ bê bối nổ ra, chính là một thế hệ cuối cùng có quan hệ với Tô gia.” Phó lão phu nhân cảm thán nói: “Thật sự nhìn người không thể xem vẻ bề ngoài! Ai có thể nghĩ, Tô Thực và phu nhân nhận nuôi đứa con gái đó, chính là con của Tô phu nhân trước khi kết hôn có con với người đàn ông khác đâu?”
“Cái gì?!” Phó Thịnh thật sự bị hoảng sợ, việc này, Mộc Minh không điều tra ra.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây