Nửa tiếng sau, xe cứu viện đến.
Mọi người vui mừng hớn hở lên xe, chuẩn bị rời khỏi biệt thự.
Tô Ảnh theo sau lưng Phó Thịnh, thỉnh thoảng lại lén liếc bóng lưng anh, sau đó vội vàng dời tầm mắt trước khi bị phát hiện.
Lên xe, Tô Ảnh vừa đặt mông ngồi xuống, Phó Thịnh bỗng nói: “Ngồi đối diện đi, thế mới nhìn quang minh chính đại được.”
Nói xong, Phó Thịnh cười như không cười nhìn Tô Ảnh: “Muốn nhìn thì nhìn, không cần lén lút.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây