“Ngày đó Phó Thịnh như phát điên, lật tung khắp thành phố chỉ để tìm đám côn đồ đó. Nghe nói ngày đó, Phó Thịnh một thân một mình xử lí hết mấy bang hội. Mà sau cái chết của Ninh Y Lan, từ đó bên cạnh Phó Thịnh liền không xuất hiện bất cứ một người phụ nữ nào nữa. Cũng không có bất cứ người nào có thể đến gần anh nửa bước.”
Cốc nước trái cây trong tay Tô Ảnh chạm mạnh xuống bàn, sắc mặt cô trắng nhợt.
Cô sao vậy?
Sao tự dưng lại thấy tim đau thế này?
Cô đau lòng thay Phó Thịnh ư?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây