Tiếng nói vừa dứt, mọi người đồng loát nhìn về phía cửa sổ.
Nhưng ngoài cửa chỉ là màn đêm tối đen như mực, không có gì cả.
Ngu Đình Huyên truyền thuốc xong, gỡ kim truyền xuống, đứng dậy khỏi chậu nước, cả người ướt dầm dề, lạnh lùng nói: “Có tôi ở đây, yêu ma quỷ quái gì cũng đừng hòng quấy rồi! “
Lúc này, vị bác sĩ kia vội vàng chạy đến kiểm tra cơ thể cho Ngu Đình Huyên, nhỏ giọng nói: “Tạm thời ổn định.”
Ngu Đình Huyên gật đầu, cầm áo khoác lên, định bụng ra ngoài.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây