Tô Ảnh kéo Mẫn Chỉ về phòng mình, đóng kín cửa lại rồi từ từ đi tới trước cửa sổ, khẳng định vô cùng chắc chắn; “Mẫn Chỉ, mình nhìn rõ lắm, chính là chỗ này, người kia chỉ chừng chừng hai mươi lăm hai mươi sáu, mặt chữ quốc, trên mặt có một vết sẹo. Mình có thể chắc chắn trăm phần trăm, người này không phải bất cứ người nào trong đội bảo vệ hay vệ sĩ. Ngu Đình Huyên là một người cầu toàn, vệ sĩ bên cạnh cô ấy hay bảo vệ của biệt thự này đều có ngoại hình đàng hoàng, không ai trên mặt có vết sẹo.”
Mẫn Chỉ trầm ngâm trong chốc lát, bỗng cả hai đồng loạt ngẩng đầu, bật thốt: “Ngu Đình Huyên!”
Mẫn Chỉ vừa dứt lời, lập tức nói: “Cậu nói tối nay có người định hành động, vốn tưởng chỉ nghe lầm. Nhưng một người không thể xuất hiện ảo giác hai lần trong vòng một ngày được.”
Tô Ảnh gật mạnh đầu, trong mắt ngập tràn biết ơn.
Khi tất cả đều không tin cô, chỉ có duy nhất Mẫn Chỉ kiên định đứng bên cạnh cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây