Phó Thịnh trả lời cũng vô cùng dứt khoát: “Không có khả năng.”
“Phó tổng thật sự không muốn kỹ thuậy độc quyền của chúng tôi hay sao?”
Ngu Đình Huyên như cười như không nhìn Phó Thịnh: “Tôi biết Phó tổng có năng lực tự mình nghiên cứu ra nhưng chỉ sợ không kịp đúng không? Tôi còn nghe nói, Phó tổng vừa nhận đơn hàng hơn 100 triệu của nước M, nếu đến hạn không giao được mà nói anh phải bồi thường gấp 10 lần. Tôi biết Phó tổng anh không thiếu chút tiền đó, chút tiền ấy có thể làm khó người khác nhưng không thể làm khó Phó tổng anh nhưng vì một người đàn bà mà làm vậy thì có đáng không?”
Phó Thịnh ngước mắt nhìn về phía Tô Ảnh.
Tô Ảnh đứng ở bên cạnh vẫn rất điềm tĩnh, không tranh không đoạt, giống như bọn họ nói chuyện gì cũng chẳng liên quan đến cô vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây