“Tôi có hối hận hay không tôi không biết. Tôi chỉ biết rằng, hiện tại, người hối hận nhất chính là cô!” Mạnh Tiểu Ngư đắc ý nhìn Tô Ảnh: “Bây giờ có phải cô đang rất hối hận vì đã không dẫn theo người tới? Tôi thật là khâm phục dũng khí của cô. Thế mà lại dám đi đến đây một mình đấy!”
Tô Ảnh chỉ mỉm cười: “Phải vậy không? Cô khẳng định là tôi chỉ đến đây một mình?”
“Thì sao?” Mạnh Tiểu Ngư không chút để ý nói: “Không thể nào có chuyện cô mang người đến đây. Lúc nãy tôi đã nói, người của tôi đã phân bố khắp tiểu khu rồi, nếu có người đến chẳng lẽ tôi lại không biết sao?”
Tô Ảnh thoải mái nở nụ cười: “Có lẽ cô đã quên tên của tôi rồi?”
“Gì chứ?” Mạnh Tiểu Ngư không phản ứng lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây