Tô Ảnh bình tĩnh nhìn Mạnh Tiểu Như: “Vì sao?”
“Cô muốn hỏi tôi, là vì sao phải lừa cô đến đây? Vì sao vẫn luôn muốn giết cô? Hay vì sao tôi lại phản bội cô?” Mạnh Tiểu Ngư quả nhiên không hổ danh là một biên kịch đạt huy chương vàng, phút chốc đã hiểu ngay được ý của Tô Ảnh: “Ba câu hỏi thật ra chỉ là một câu thôi. Lý đó rất đơn giản, cô đáng phải chết!”
Tô Ảnh lắc đầu: “Tiểu Ngư, trước đây cô không phải như thế!”
“Không! Trước giờ tôi vẫn luôn như vậy. Chẳng qua cô không nhìn ra được bản chất thật sự của tôi mà thôi.” Mạnh Tiểu Ngư bật cười, đứng lại bên cạnh Mã Cường. Mã Cường ngay lập tức liền dìu Mạng Tiểu Ngư sang ghế tựa để cô ta ngồi xuống nói chuyện.
“Vốn dĩ tôi không định sẽ gặp cô, để cho Mã Cường giải quyết cô xong, tôi sẽ cao chạy xa bay.Thế nhưng mà, đúng như lời cô nói, nếu không được chứng kiến vẻ mặt thống khổ của cô trước khi chết, vậy thì tôi quá mức thiếu sót rồi?” Vẻ mặt Mạnh Tiểu Ngư kiêu ngạo đắc ý: “Bởi vậy tôi đến gặp mặt cô lần cuối. Tô Ảnh, cô muốn hỏi cái gì thì hỏi nhanh đi, mười phút nữa tôi phải đi rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây