“Ninh Y Lan cùng với Mạnh Tiểu Ngư có mối quan hệ vô cùng phức tạp. Có thể kết luận rằng, Ninh Y Lan là người đứng sau lưng Mạnh Tiểu Ngư. Nhưng nếu như muốn nhanh chóng bắt được Mạnh Tiểu Ngư thì nhất định phải làm cho Ninh Y Lan tự mình cắn câu. Anh sợ nói qua điện thoại sẽ không được rõ ràng, cho nên mới qua đây bàn riêng với em. Thật không ngờ lại khéo đến vậy. Anh vừa đến, điện thoại Ninh Y Lan cũng tới.” Phó Thịnh giải thích: “Muốn bắt Mạnh Tiểu Ngư, tạm thời có chút khó khăn. Trong tay cô ta có tiền mặt, nếu còn trốn chui trốn nhũi ở một góc nào đó trong thành phố thì sẽ rất khó để bắt được cô ta trong khoảng thời gian ngắn. Bởi vì cô ta quá thông minh, rất nhiều bất động sản cũng không phải đứng tên của cô ta. Hơn nữa trong phòng này có rất nhiều đồ dự trữ, nếu muốn bán ngay cũng sẽ không để lộ ra dấu vết gì. Nhưng tôi sợ thời gian kéo dài, cô ta sẽ có cơ hội làm tổn thương em, nên mới từ chỗ này lên kế hoạch dụ rắn ra khỏi hang.”
Tô Ảnh đang định nói, ngoài cửa liền truyền đến thanh âm của Diêu Dật: “Kế hoạch không tồi, không khác của tôi chút nào!”
Tô Ảnh và Phó Thịnh cùng quay đầu sang, thấy Diêu Dật một thân mặc một chiếc áo sơ mi tơ lụa màu xám đậm cùng quần dài màu đen, cà lơ phất phơ từ bên ngoài bước vào.
Anh xắn tay áo đến khuỷu tay, áo đóng thùng mở ba chiếc nút, buông rũ trên cơ thể, nhưng nhìn vẫn hết sức đẹp trai.
“Đương nhiên.” Lúc này Phó Thịnh nói: “Xem ra kế hoạch của anh và tôi giống nhau.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây