Ninh Y Lan cười lạnh: “Mạnh Tiểu Ngư không thể thuyết phục tôi nên phái anh tới?”
“Loại chuyện thuyết phục cô vẫn nên để tôi tới thì hơn.” Mã Cường vẫn không hề dao động, mặc kệ Ninh Y Lan nói gì hắn cũng vẫn trung thành với Mạnh Tiểu Ngư: “Dù sao mạng của cô cũng đang ở trong tay tôi. Tôi có thể quyết định làm cô chết sớm hay chết muộn, thậm chí là không chết.”
Ninh Y Lan ném ống tiêm sang một bên, cả người như cá chết dựa vào vách tường.
“Tôi biết cô không muốn chết bởi vì không ai muốn chết.” Mã Cường tiếp tục nói: “Mọi người đều muốn cô ghết, cô có chạy đi đâu cũng vô dụng. Thuốc này chỉ có tôi mới có, huống hồ đối với những người khác, cô đã không còn giá trị lợi dụng. Còn chuyện tình cảm, cô cảm thấy giữa cô và Phó Thịnh còn có tình cảm gì sao?”
“Ninh Y Lan, tôi không có nhiều thời gian để cho cô suy xét vấn đề này đâu.” Mã Cường nói: “Dù cô không đồng ý tôi cũng chuẩn bị ra tay. Một khi xử lý xong Tô Ảnh, tôi và tiểu Ngư sẽ cao chạy bao xa chạy, còn cô, haha, chờ chết ở đây đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây