Trợ lý của Ngu Đình Huyên anh nhìn tôi, tôi nhìn anh nói: “Không có, không nghe thấy gì cả.”
Ngu Đình Huyên đứng im nghe một chút, đúng là không có âm thanh gì.
Ngu Đình Huyên gật đầu, có lẽ là nghe nhầm thật,
Nơi này là khách sạn, cũng không phải nhà riêng để mà tra tấn người.
Ngu Đình Huyên nói: “Đi thôi, đừng để Phó Thịnh chờ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây