“Được rồi, tôi thừa nhận mình đã bị trừng phạt, nhưng mà đáng chết tôi là yêu anh, thậm chí nguyện vì anh mà chống đối lão phu nhân nuông nấng tôi trưởng thành, cũng chuẩn bị tư tưởng chuẩn bị từ bỏ kế thừa vương vị, vứt bỏ danh hiệu công chúa cùng anh tha hương. Dù anh là phụ nữ tôi cũng chịu.” Annette mất khống chế: “Chỉ cần anh cũng thật lòng thích tôi, tôi nguyện ý vì anh vứt bỏ tất cả. Nhưng hiện tại anh lại nói cho tôi từ đầu đến cuối đều là anh cố ý gài abayx tôi. Đan Xuyên, sao anh lại đối với tôi như vậy chứ?”
“Vậy sao?” Đan Xuyên vẫn bình tĩnh trả lời: “Vậy thì đáng tiếc rồi.”
“Tôi dùng bí mật ba năm trước trao đổi cơ hội với Phó Thịnh để được gặp anh.” Annette rơi nước mắt nói: “Lúc đó, tôi biết mình đã không còn đường lùi, tôi đã chịu trừng phạt. Đan Xuyên, anh đừng lạnh nhạt như vậy được không? Tôi thích anh mà, thật sự rất, rất thích anh, cho nên đừng đẩy tôi ra có được không?”
Annette khóc lớn: “Tôi thừa nhận ba năm trước là tôi làm sai chuyện, tôi không nên nghe lời lão phu nhân phối hợp với Mạnh Tiểu Ngư lừa gạt Tô Ảnh, tôi không nên bị ma quỷ ám ảnh mà tổn thương Tô Ảnh, tôi thật sự biết sai rồi. Hiện tại tôi đã hai bàn tay trắng, đã phản bội lão phu nhân, Hướng gia sẽ không chứa chấp tôi nữa. Hướng gia vứt bỏ tôi, tôi cũng không thể trở về nước A. Đan Xuyên, tôi chỉ còn có anh, cầu anh đừng mặc kệ tôi mà.”
“Đời này tôi vẫn luôn là con rối nghe lời, nhưng từ khi được gặp anh, linh hồi của tôi mới sống lại, tôi hiểu được cái gì gọi là yêu. Mặc kệ anh là đàn ông hay phụ nữ tôi đều thích. Hiện giờ thù của anh được được báo, anh đi theo tôi đi. Chúng ta rời khỏi nơi này, mai danh ẩn tích, bắt đầu sống cuộc đời của mình.” Annette bắt lấy cánh tay Đan Xuyên, khóc không thành tiếng: “”Anh không có gì níu kéo, tôi cũng không có, chúng ta cùng nhau đi thôi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây