Đôi mắt Đan Xuyên dần khôi phục linh khí, bắt đầu thấy lo lắng thay Tô Ảnh: “Đúng thế, vậy cô nên làm gì bây giờ?”
“Còn có thể làm gì?” Tô Ảnh cười khẽ, dù cô rất muốn cười thoải mái một chút nhưng không tránh khỏi thương cảm: “Đương nhiên là cầu về cầu, đường về đường.”
Lúc này, quản gia mang theo người hầu kinh hỉ chạy tới chào hỏi: “Thiếu phu nhân, cô đã trở về.”
“Đừng gọi tôi như vậy, gọi tôi là Diêu tiểu thư đi.” Tô Ảnh quay đầu nói: “Từ hôm nay trở đi, tôi là Diêu Tô Ảnh.”
Quản gia do dự một chút, gục đầu xuống sửa miệng nói: “Diêu tiểu thư... cô trở về là tốt rồi, phòng vẫn giữ nguyên như cũ. Vị này là…”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây