Diêu Dật tỏ vẻ vừa lòng với lời của Diêu Dật, vì thế cầm đũa gắp đồ ăn cho Tô Như Quân: “Chuyện của bọn họ bà ít nhọc lòng đi, điều dưỡng thân thể mới là quan trọng. Chúng nó đều lớn rồi, tự có suy nghĩ của riêng mình.”
“Dù lớn nữa thì vẫn chỉ là con.” Tô Như Quân không đồng ý nói: “Làm người lớn không thúc giục một chút chẳng phải sẽ chậm trễ đại sự hay sao? Năm nay lão tứ đã 30 tuổi, không nóng nảy lúc này thì nóng nảy lúc nào?”
Tô Ảnh cùng Diêu Dật liếc nhau, bất đắc dĩ lắc đầu.
“Mẹ yên tâm, con nhất định sẽ sống tốt mà.” Diêu Dật chỉ có thể bảo đảm: “Con và Tô Ảnh sẽ không làm ba mẹ thất vọng!”
Tô Ảnh nhanh chóng phụ họa: “Đúng thế, đúng thế ạ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây