Mạnh Tiểu Ngư lập tức mất hứng: “Dù gì anh cũng là người thừa kế trong nhà, chút chuyện này cũng không được?”
“Nếu là trước kia anh có thể làm chủ được. Nhưng trưa hôm nay bao nhiêu người nghe thấy. Phó tổng đã nói em không hợp, anh còn tiếp tục dùng em, há chẳng phải không nể mặt Phó tổng hay sao? Phó tổng là người đến cha anh còn phải nhìn sắc mặt, anh nào dám làm anh ta phật ý?” Khang thiếu mềm giọng cầu khẩn: “Tiểu Ngư ngoan, em cngx đừng làm anh khó xử nữa! Như vậy đi, sắp tới anh đầu tư vào một bộ phim mạng, anh cho em làm biên kịch có được không? Em yên tâm. Anh tuyệt đối cho em kiếm đầy đủ!”
Mạnh Tiểu Ngư từ từ ngồi dậy, mặc quần áo, đi chân trần xuống ghế sa lon, tự rót cho mình một ly rượu vang, nói: “Được rồi, em cũng không làm khó anh. Nếu bộ phim này không được, vậy anh đền cho em hai bộ khác đi! Một bộ phim mạng sao đủ được?”
Khang thiếu do dự đôi giây, nói: “Được rồi, về anh sẽ mở cuộc họp, đem hai dự án mới cho em viết có được không, bảo bối?”
“Thế còn tạm được.” Mạnh Tiểu Ngư bấy giờ mới lộ ra nụ cười thỏa mãn: “Quy tắc cũ, em 10 %, cộng thêm phí biên kịch!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây