Tô Ảnh và Đan Xuyên gật đầu, Tô Ảnh vỗ tay: “Nào nào nào, ăn thôi, đói lắm rồi. Trong cái hang động đá vôi kia vừa lạnh vừa đói. Đồ ăn ngoài cửa động cũng chả ra gì. Vẫn là cơm canh mới là chân lí.”
Nói xong, Tô Ảnh nhanh chóng vùi đầu vào ăn.
Đan Xuyên vô cùng tự nhiên gọt hoa quả cho Tô Ảnh, Diêu Dật bóc vỏ tôm cho cô, giúp Tô Ảnh ăn vui vẻ.
Tô Ảnh tựa đầu vào vai Đan Xuyên, nũng nịu: “Hai người tốt với mình quá đi. Cuộc sống này mình tình nguyện sống cả đời thế này!”
Đan Xuyên không lên tiếng, theo bản năng nhìn sang Diêu Dật.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây