Lúc Hoắc Kiêu nằm mơ, Lâm Kha cũng nằm mơ thấy những hồi ức đã lâu rồi không nhớ lại.
Năm ba tuổi, cô được sư tôn dắt đi, bước vào đại điện Phù tông.
Sư tôn nói với mấy cô cậu thiếu niên đứng chờ ở ngoài cửa: “Đây là tiểu sư muội của các con, Lâm Kha.”
Cậu thiếu niên có tướng mạo xuất chúng nhất, khí chất trầm ổn nhất trong đám người bước vượt lên, nhìn dịu dàng như ngọc, mi mắt như tranh vẽ: “Dạ, đệ tử nhất định sẽ chăm sóc tốt cho tiểu sư muội.”
“Sau này con hãy đi theo đại sư huynh, nó sẽ che chở cho con.” Sư tôn để lại những lời này rồi rời đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây