Thuộc được nấu xong rất nhanh, trong phòng tràn ngập mùi thuốc Đông y khó át đi được.
“Uống hết đi, không được chừa giọt nào.” Lâm Kha đưa bát thuốc nóng hôi hổi tới.
Vẻ mặt Phàn Hiểu Tinh đau khổ nhận lấy, ngay cả giãy dụa cũng không dám, dưới ánh nhìn chăm chú của Lâm Kha, nắm mũi uống một hơi cạn sạch.
“A a a, thật đắng thật đắng!” Phàn Hiểu Tinh đắng đến nỗi rơi cả nước mắt.
“Thuốc đắng dã tật lợi cho bệnh.” Lâm Kha hoàn toàn không có dự định cho cô ấy một viện kẹo ngọt miệng, đưa tay cầm cổ tay Phàn Hiểu Tinh, ngón tay dán lên huyệt vị của Phàn Hiểu Tinh, không ngừng truyền linh lực thể lực vào trong cơ thể Phàn Hiểu Tinh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây