Lâm Kha sững sờ nhìn ông ấy: “Ba?”
Ánh mắt Lâm Tân Nghiệp nhìn cô càng dịu dàng hơn, nói với Lâm Kha: “Nhiều năm nay ba luôn bận rộn với công việc, bỏ bê không chăm sóc cho con, cũng không biết con gái thích gì. Số cổ phần của Lâm thị Paper này là tài sản thừa kế của ba. Con là con gái của ba, sớm muộn gì nó cũng là của con. Giờ ba chỉ chuyển nó cho con trước thời hạn thôi.”
Lâm Kha không hiểu gì về ý nghĩa của cổ phần, quay sang nhìn Cơ Nam Tu.
Cơ Nam Tu nhận được ánh mắt cầu xin giúp đỡ của Lâm Kha, mới lên tiếng nói: “Chú Lâm ơi, món quà này có lớn quá không?”
“Chỉ là chút cổ phần mà thôi, có đáng gì đâu?” Lâm Tân Nghiệp xua xua tay, lơ đễnh nói: “Chú là nhà nghiên cứu, tiền lương nhận được vẫn đủ để sinh hoạt. nhưng con gái ra khỏi nhà, không thể không có tiền được.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây