Cơ Nam Tu nhìn thẳng vào Lâm Tân Nghiệp: “Đúng vậy.”
“Nhắc tới chuyện này… nó có liên quan đến một bí mật rất lớn, cũng được coi là vụ bê bối của Lâm gia.” Lâm Tân Nghiệp nói: “Lúc đó, chú nhận ra có người luôn theo dõi mình. Chú không xác định được người theo dõi mình có thân phận có bối cảnh gì, có một ngày, chú nhận ra có người động vào tài liệu nghiên cứu của chú. Chú là chuyên gia khoa học hàng đầu, tất cả tài liệu đều là dạng được mã hóa bí mật, nếu đối phương đã động vào tài liệu nghiên cứu của chú, ắt sẽ để mắt tới người nhà của chú. Để di dời sự chú ý của những người đó, chú đã quyết định ra nước ngoài thực hiện nghiên cứu khoa học, để lại tiểu Kha ở trong nước, nhằm gây nhiễu tầm mắt của những người đó, để bọn họ nghĩ, chú không để tâm đến sự sống chết của tiểu Kha.”
Cơ Nam Tu nhíu mày nghĩ, như đã đoán ra được điều gì đó.
“Lúc chú quyết định đi nước ngoài, chú đi rất vội, thậm chí còn không kịp sắp xếp gì cả. Cũng may nhiều năm qua, tiểu Kha đã quen với cuộc sống một mình, chú để lại cho con bé một tấm thẻ, hàng tháng cứ đúng hạn là chuyển một khoản tiền sinh hoạt cho con bé, bảo đảm cho cuộc sống của nó.” Lâm Tân Nghiệp mặt đầy thất vọng nói: “Chú đã bỏ quên trình độ không biết xấu hổ của hai mẹ con nhà kia, cũng không ngờ, bọn họ sẽ cướp mất tấm thẻ ngân hàng của tiểu Kha, đây là lỗi của chú.”
“Bao nhiêu năm qua chú luôn ở nước ngoài không chịu trở về, đều là vì người theo dõi chú đó ạ?” Cơ Nam Tu hỏi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây