“Thảo nào, lúc chúng ta chơi game với nhau, tôi luôn cảm thấy chiến thuật của cô rất kỳ lạ. Tôi đã được khen là tuyển thủ huyền thoại, tự mình nghĩ ra lối đánh chưa người nào vượt qua được. Tôi vẫn nghĩ, trên thế giới này không có tuyển thủ nào vượt qua được tôi, nhưng cô đã xuất hiện!” Tạ Ngọc Lâm như có điều suy nghĩ nói: “Hôm đó, lúc cùng chiến tranh thế giới với nhau, đoạn video quay lại quá trình chiến đấu của cô đã được đưa ra phân tích rất nhiều lần, nhưng không có ai bắt trước được lối đánh đó của cô. Tôi vẫn nghĩ mãi không ra, cho dù tổ hợp kỹ thuật có phức tạp thế nào đi nữa, cũng có thể bắt chước được, cố tình chỉ có lối đánh của cô là không thể. Nếu lý do đúng như những gì cô nói, tôi coi như đã hiểu.”
“Ừ.” Lâm Kha gật đầu.
“Ừ...” Cơ Nam Tu khẽ bật cười.
Tạ Ngọc Lâm tự giễu cười nói: “Như vậy, vụ tai nạn giao thông xảy ra ở trên đường cao tốc năm ngoái, cũng là cô cứu đám người Hiểu Tinh?”
“Ừ.” Lâm Kha thẳng thắn thừa nhận.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây