“Biết bọn họ là ai thì tốt rồi, nên tránh xa.” Lâm Kha vẫn giữ gương mặt bình tĩnh cùng lơ đãng: “Không đáng vì chuyện này bực tức. Chúng ta đóng phim cho tốt, làm ra tác phẩm tốt, so với việc ỷ vào nước bọt cũng tác dụng.”
“Lời nói như vậy không sai, nhưng vẫn sẽ cảm thấy khó chịu.” Phàn Hiểu Tinh ăn xong dưa hấu, nói: “Ngược lại xế chiều hôm nay cũng không có chuyện gì, có muốn ra ngoài đi dạo không?”
“Đi đâu?”
“Mình muốn đưa cho Tạ tổng một món quà, cảm ơn anh ấy đã giúp đỡ cậu.” Phàn Hiểu Tinh nói: “Nếu như không phải anh ấy đề cử cậu đi quay quản cáo rượu Cam Lâm, cậu cũng không hấp dẫn được nhiều người hâm mộ như vậy.”
Đáy lòng Lâm Kha ấm áp.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây