Hoắc Mộc Chân trầm mặc.
Hoắc Kiêu thấy lạ nhìn ông: “Ông nội Tam, ông sẽ không định, tiếp tục giữ Lâm Ngữ Linh lại chứ?”
Một người phụ nữ lừa dối quá giỏi, rốt cuộc là có chỗ nào, làm Ông nội Tam động lòng?
Hoắc Mộc Chân nói: “Hoắc Kiêu, cháu còn nhớ khi cháu còn bé không?”
Ánh mắt Hoắc Kiêu thoáng qua kinh ngạc, gật đầu một cái: “Dĩ nhiên nhớ. Khi còn bé, mọi người trong nhà đều rất bận rộn, không có ai cùng chơi với cháu. Cho nên, cháu tới tìm ông nội Tam ngay, là ông nội Tam ở bên cạnh cháu giúp cháu có một tuổi thơ vui vẻ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây